Đôi lời của tác giả: Cao Xuân Thiện.
Cách đây hơn 11 năm, Cha tôi Người trước đó rất khỏe mạnh
bỗng lâm trọng bệnh. Cha tôi cũng khá tự tin vào sức khỏe của mình, nhưng sau
15 tháng chạy chữa, Cha tôi đã không qua khỏi. Dự báo tình huống xấu, một ngày
không xa, Cha tôi sẽ từ biệt chúng tôi mãi mãi.
Dù lo lắng cho sức khỏe của Người, tôi đã chuẩn bị cho mình
và người thân một kịch bản xấu nhất. Tôi viết bài thơ lục bát tặng Cha tôi khi
còn tỉnh táo để Người đọc được suy nghĩ của tôi về Cha. Sau khi Người ra đi tôi
thêm khổ thơ đầu và đoạn cuối để thành bài Văn tế Cha. Sau 10 năm Cha tôi đi
xa. Tôi đã cố gắng duy trì những thành quả mà Cha Mẹ tôi để lại. Tôi mong muốn
nhiều dịp trở lại quê nhà để hoài niệm, để thấu hiểu và cảm nhận tình cảm của
Cha Mẹ tôi đã dành cho tôi lớn đến chừng nào.
Trong ngôi nhà Cha Mẹ tôi để lại, trong nhiều năm, mỗi năm nhiều
dịp tôi lại một mình trở về nơi tôi được sinh ra, ở đấy có bàn thờ với di ảnh của Cha Mẹ tôi. Tôi xin
đăng lại bài Văn Tế Cha mà tôi đã viết cách đây 10 năm như một nén tâm nhang vẫn
làm tôi thổn thức nỗi lòng và đốn mãi trái tim tôi.
VĂN TẾ CHA
Than rằng!
Sáu năm mẹ đã đi xa
Hôm nay lại
đến lượt Cha theo cùng
Trời cao xanh chín tầng không
Đất dày có
thấu nỗi lòng chúng con!
Nhớ
Cha xưa:
Xuất thân
dòng Tộc Cao Trần
Tổ tông, Gia
thế muôn phần hiển vinh
Khiêm nhường làm
việc hết mình
Vượt lên gian
khó, chiến chinh đói nghèo
Nhớ năm Ất
Dậu gieo neo
Ông Bà con đã chống chèo vượt qua
Chín năm kháng chiến quê ta
Ngược xuôi
sông nước phong ba con thuyền
Chí bền Cha
chẳng ngồi yên
Hải Phòng
đất cảng kiếm tiền thân phu
Hòa bình lập
lại Năm Tư (1954)
Mẹ Cha trở
lại định cư quê nhà
Tảo tần buôn
bán gần xa
Chăn nuôi, hàng xáo cấy ba bốn sào
Cha làm đồng muối năm nào
Khi phơi nắng lửa, lúc trào mưa tuôn
Phong trào
hợp tác, xóm thôn
Làm ăn tập
thể thóc dồn về kho
Cha nhờ sức
khỏe Trời cho
Siêng năng,
cần mẫn toan lo mọi bề
Đầu cơ tính
toán nhiều nghề
Của ăn của
để càng về nhiều hơn
Quản chi vai
nặng chân trơn
Quản chi mưa
nắng sớm hôm đường dài
Nhân từ
chẳng mất lòng ai
Nhiều người
quý trọng, trong ngoài ngợi khen
Anh em con cháu ưu tiên
Quan tâm chăm sóc, thường xuyên đỡ đần
Tổ Tiên, mồ mả bao lần
Di dời cất bốc, đồng gần đồng xa
Nhà thờ Tiên Tổ họ ta
Sửa sang xây mới thật là tôn nghiêm
Lòng thành, công sức vi tiền
Họ hàng vẫn nhớ, Tổ Tiên độ trì
Suốt đời đến lúc ra đi
Chẳng ham danh vọng chẳng vì hèn sang
Chăm lo Chùa Miếu việc Làng
Hội Người cao tuổi Cha càng hăng say
Dưỡng sinh, thể dục hàng ngày
Tăng cường sức khỏe, đong đầy niềm vui
Ước mong bệnh tật đẩy lùi
Sống lâu trăm tuổi ngọt bùi thọ an
Tưởng rằng
ngày tháng thanh nhàn
Biết đâu căn
bệnh nguy nan bất ngờ
Trai dâu gái
rể mong chờ
Thuốc hay
Thầy giỏi tìm nhờ cậy trông
Vững tin bền
chí yên lòng
Thuốc Nam,
luyện tập Cha không đầu hàng
Đau lòng
trong phút bi tang
Cha Già thanh
thản nhẹ nhàng quy Tiên
Tám ba tuổi,
chẳng ưu phiền
Tiếng thơm
để lại, về miền Tây Phương.
Đến
hôm nay:
Mải về bên
Mẹ, Cha ơi!
Để đàn con
cháu cả đời tiếc thương
Linh sàng di
ảnh khói hương
Để rồi cách
biệt âm dương đôi đàng
Sinh thời Cha dặn lại rằng:
Kính trên nhường dưới công bằng trước sau
Chúng con xin nguyện nhắc nhau
Giữ gìn Đức Hiếu khắc sâu trong lòng
Cửu Tuyền Cha sẽ hằng mong
Cháu con
thành đạt, hanh thông hơn người
Mất Cha buồn lắm Cha ơi!
Chúng con như thấy cả trời bão giông
Đời con có
được thành công
Là nhờ cơm áo tấm lòng Mẹ Cha
Giờ này Cha Mẹ nơi xa
Xin Người tin tưởng Phúc nhà ta đây
Công Cha nghĩa Mẹ cao dày
Sinh thành
dưỡng dục, con ngày nào quên.
Cẩn cáo!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét