Đôi lời của tác giả: Cao Xuân Thiện.
Cách đây hơn 11 năm, Cha tôi Người trước đó rất khỏe mạnh
bỗng lâm trọng bệnh. Cha tôi cũng khá tự tin vào sức khỏe của mình, nhưng sau
15 tháng chạy chữa, Cha tôi đã không qua khỏi. Dự báo tình huống xấu, một ngày
không xa, Cha tôi sẽ từ biệt chúng tôi mãi mãi.
Dù lo lắng cho sức khỏe của Người, tôi đã chuẩn bị cho mình
và người thân một kịch bản xấu nhất. Tôi viết bài thơ lục bát tặng Cha tôi khi
còn tỉnh táo để Người đọc được suy nghĩ của tôi về Cha. Sau khi Người ra đi tôi
thêm khổ thơ đầu và đoạn cuối để thành bài Văn tế Cha. Sau 10 năm Cha tôi đi
xa. Tôi đã cố gắng duy trì những thành quả mà Cha Mẹ tôi để lại. Tôi mong muốn
nhiều dịp trở lại quê nhà để hoài niệm, để thấu hiểu và cảm nhận tình cảm của
Cha Mẹ tôi đã dành cho tôi lớn đến chừng nào.
Trong ngôi nhà Cha Mẹ tôi để lại, trong nhiều năm, mỗi năm nhiều
dịp tôi lại một mình trở về nơi tôi được sinh ra, ở đấy có bàn thờ với di ảnh của Cha Mẹ tôi. Tôi xin
đăng lại bài Văn Tế Cha mà tôi đã viết cách đây 10 năm như một nén tâm nhang vẫn
làm tôi thổn thức nỗi lòng và đốn mãi trái tim tôi.
VĂN TẾ CHA
Than rằng!
Sáu năm mẹ đã đi xa
Hôm nay lại
đến lượt Cha theo cùng
Trời cao xanh chín tầng không
Đất dày có
thấu nỗi lòng chúng con!
Nhớ
Cha xưa:
Xuất thân
dòng Tộc Cao Trần
Tổ tông, Gia
thế muôn phần hiển vinh
Khiêm nhường làm
việc hết mình
Vượt lên gian
khó, chiến chinh đói nghèo
Nhớ năm Ất
Dậu gieo neo
Ông Bà con đã chống chèo vượt qua